Trên dải đất hình chữ S, có một chấm son mang tên Lai Châu. Cao chót vót trên chấm son ấy, được coi là nóc nhà của miền sơn cước ấy là Sìn Hồ. Sìn Hồ có khí hậu mát mẻ quanh năm, được người ta ví như Sa Pa thứ hai của Việt Nam.
Trên dải đất hình chữ S, có một chấm son mang tên Lai Châu. Cao chót vót trên chấm son ấy, được coi là nóc nhà của miền sơn cước ấy là Sìn Hồ. Sìn Hồ có khí hậu mát mẻ quanh năm, được người ta ví như Sa Pa thứ hai của Việt Nam. Mỗi năm thị trấn nhỏ bé này không biết thu hút bao nhiêu lượt du khách vì vẻ đẹp nguyên sơ của nó.
Xem thêm về các thông tin khác khi du lịch Lai Châu, bạn có thế tham khảo tại:
Lai Châu – Vẻ đẹp tiềm ẩn: Phần 1 – Khái quát Lai Châu
Lai Châu – Vẻ đẹp tiềm ẩn: Phần 2 – Những món ăn khó quên
Lai Châu – Vẻ đẹp tiềm ẩn: Phần 3 – Những lễ hội đặc sắc
Lai Châu – Vẻ đẹp tiềm ẩn: Phần 4 – Khám phá Tam Đường
1. Giới thiệu chung về Sìn Hồ
Sìn Hồ là huyện nằm ở giữa tỉnh Lai Châu, phía Bắc giáp Vân Nam – Trung Quốc, phía Nam là huyện Tủa Chùa, phía Đông là huyện Phong Thổ, phía Tây là huyện Mường Tè.
Huyện có diện tích 1.746km2 và dân số là 56.000 người. Huyện lỵ là thị trấn Sìn Hồ nằm cách thị xã Lai Châu 60km về hướng Tây. Ngoài ra còn có 22 xã: Pa Tần, Nậm Ban, Hồng Thu, Phìn Hồ, Tả Phìn, Phăng Xô Lin, Sà Dề Phìn, Tả Ngảo, Làng Mô, Tủa Sín Chải, Ma Quai, Nậm Tăm, Nậm Cha, Noong Hẻo, Pu Sam Cáp, Căn Co, Nậm Mạ, Nậm Cuổi, Nậm Hăn, Lê Lợi, Chăn Nưa, Pú Đao.
Thị trấn Sìn Hồ cách trung tâm tỉnh Lai Châu trên 60 km về phía Tây, có những cánh rừng nguyên sinh rậm rạp và một thung lũng với cánh đồng lúa vàng rực, những khu vườn trồng lê, đào, mận già nua, mốc thếch quanh năm vẫn đơm hoa kết trái.
Sìn Hồ là một bản gồm nhiều dân tộc khác nhau cùng cư trú. Tại bản Sìn Hồ có phiên chợ họp vào các ngày chủ nhật trong tuần. Nếu đúng dịp, du khách được chiêm ngưỡng một bức tranh đầy sắc màu trong phiên chợ của người dân vùng núi cao.
2. Có thể đến Sìn Hồ vào thời gian nào
Thời tiết lý tưởng, mát mẻ quanh năm vì thế Sìn Hồ không giới hạn thời gian để bạn ghé thăm. Bạn có thể đến đây bất cứ lúc nào và thời điểm nào Sìn Hồ cũng có nét hấp dẫn riêng cuốn hút bạn. Tuy nhiên, nếu như đi phượt một mình hoặc theo đoàn, cung đường của bạn có nhiều điểm dừng chân khác nhau thì bạn có thể lựa theo thời gian ở nhiều điểm dừng chân còn lại như SaPa, Điện Biên,…
3. Nhà nghì tại Sìn Hồ
Đến Sìn Hồ, bạn có thể lựa chọn những nhà nghỉ sau làm điểm dừng chân:
Khách sạn Thanh Bình
Địa chỉ : Thị trấn Sìn Hồ, Sìn Hồ, Lai Châu
Điện thoại : 0231 3870366
Nhà khách UBND huyện Sìn Hồ
Địa chỉ : Thị trấn Sìn Hồ, Sìn Hồ, Lai Châu
Điện thoại : 0231 3870168
Nhà khách kho bạc huyện Sìn Hồ
Địa chỉ : Thị trấn Sìn Hồ, Sìn Hồ, Lai Châu
Điện thoại : 0231 3870421
Khách sạn Kiều Phương
Địa chỉ : Thị trấn Sìn Hồ, Sìn Hồ, Lai Châu
Điện thoại : 0231 3870291
Khách sạn Hồng Quang
Địa chỉ : Thị trấn Sìn Hồ, Sìn Hồ, Lai Châu
Điện thoại : 0231 3870342
Nhà nghỉ Phúc Thọ
Địa chỉ : Thị trấn Sìn Hồ, Sìn Hồ, Lai Châu
Điện thoại : 0231 3870168
4. Đến Sìn Hồ nên đi đâu?
Đó không phải câu hỏi quá khó bởi khi đã đặt chân đến đây bạn chỉ cần hỏi những người hiểu biết một chút về mảnh đất này là họ có thể dễ dàng trả lời cho bạn câu hỏi đó một cách khá đầy đủ và chính xác:
Pu Sam Cap
Là một quần thể gồm nhiều hang động nằm trên hệ thống núi Pu Sam Cap có độ cao từ 1.300m đến 1.700m so với mực nước biển, trên tỉnh lộ 129 nối thành phố Lai Châu với huyện Sìn Hồ, cách trung tâm thành phố chừng 05 km bao gồm 3 hang động lớn là: Thiên Môn, Thiên Đường và Thủy Tinh. Vẻ đẹp nguyên sơ của nó khiến nhiều người ngỡ ngàng
“Sam” theo tiếng Thái có nghĩa là “ba” nên nơi đây còn được gọi là “núi ba hòn”. Địa danh này đang ngày càng dược nhiều người biết đến không chỉ bởi sự hùng vĩ, hoành tráng mà còn bởi dấu tích gắn liền với sự hình thành và phát triển của vùng đất Phong thổ, Tam Đường, gắn với quá trình định cư của người Thái, những cuộc thiên di của người H’Mông và những sự tích huyền thoại về qua trình khai thiên, lập địa.
Quần thể thắng cảnh pusamcap là một sản phẩm kì vĩ của tạo hoá, với cảnh sắc vừa thơ mộng quyến rũ, vừa kì bí huyền ảo nhưng cũng không kém phần tráng lệ nguy nga.
Bia Lê Lợi và đền thờ vua Lê
Bia Lê Lợi nằm giữa ngã ba sông nơi giao nhau của dòng Nậm Na và con sông Ðà hùng vĩ tại xã Lê Lợi. Năm 1981, Bộ Văn hoá – Thông tin (nay là Bộ VH,TT&DL) ra quyết định công nhận di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia.
Vào đầu thế kỷ XV tại vùng đất này tù trưởng châu Ninh Viễn (Lai Châu ngày nay) là Ðèo Cát Hãn đã hai lần làm phản câu kết với giặc Minh âm mưu chia cắt miền đất phía Tây (có Lai Châu) và lệ thuộc vào nhà Minh. Khi đó nhà Lê có chính sách khoan hồng và mềm dẻo nhưng Cát Hãn đã bất chấp và còn tăng cường đánh chiếm mở rộng xuống tận Mường Muổi (thuộc tỉnh Sơn La ngày nay) gây bao đau thương và tội ác cho người dân Tây Bắc.
Sau khi cùng với quân dân cả nước đánh tan cuộc chiến tranh xâm lược của giặc Minh (1428) và sau đó năm 1431 Lê Lợi đã cầm quân dọc sông Ðà lên dẹp yên tù trưởng Cát Hãn làm phản, chấm dứt sự ảnh hưởng của nhà Minh, thống nhất bờ cõi đất nước.
Sau khi thắng trận (tháng 1.1432) Lê Lợi đã khắc bút tích trên bia đá (bia Lê Lợi) nhằm răn đe những kẻ làm phản nơi phên giậu của Tổ quốc, khẳng định chủ quyền và thống nhất quốc gia lúc bấy giờ.
Bút tích có nội dung như sau:
Bọn giặc cuồng sao dám trốn tránh. Tội đáng giết.
Dân ngoại biên đã từ lâu đợi ta đến cứu sống.
Kẻ bầy tôi làm phản từ xưa vẫn có.
Ðất đai hiểm trở từ nay không còn (bọn chúng nữa).
Hình bóng cây và tiếng gió thổi, hạc kêu cũng làm quân giặc kinh sợ.
Non sông này nhập vào một bản đồ, đề thơ khắc lên núi đá.
Chắn giữ bờ tây nước Việt ta.
Khi công trình thủy điện Sơn La khởi công Bia Lê Lợi đã được di dời cùng với việc xây mới đền thờ nhà vua tại vị trí cách bia cũ 500m nhưng cao hơn 150m, thuộc địa phận xã Lê Lợi, huyện Sìn Hồ.
Bản Pú Đao
Pú Đao là một xã vùng cao thuộc huyện Sìn Hồ, cách thị trấn Mường Lay 13 km và Hà Nội hơn 560 km về phía Tây Bắc. Dù địa thế xa xôi, hẻo lánh nhưng với cảnh quan thiên nhiên hoang sơ, thuần khiết, Pú Đao khá phù hợp cho những ai đam mê khám phá những vùng đất mới.
Pú Đao theo tiếng H’Mông có nghĩa là “điểm cao nhất”, nằm chót vót trên núi cao, vắt ngang mình trên những con đèo ngoằn ngoèo, hiểm trở. Để đến được Pú Đao, phải đi qua cầu Lai Hà bắc ngang một phụ lưu của sông Đà. Từ đây bạn sẽ thấy bên kia bờ là những ngôi nhà sàn người Thái ẩn mình dưới hàng dừa, khói bốc lên từ mái nhà, len lỏi qua các tán lá và tản mát vào làn sương mờ ảo.
Từ cầu Lai Hà đến Pú Đao còn khoảng 24 km đường mòn xoắn ốc với những khúc cua nghẹt thở, xuyên giữa khu rừng đầy những chồi tre và bụi rậm đan xen dày đặc. Trước đây khi qua cầu khoảng 5km, bạn sẽ bắt gặp dinh thự vua Thái Đèo Văn Long, là một phế tích lịch sử của một dinh thự lớn lộng lẫy xa xưa nhưng hiện nay đã nằm sâu dưới lòng hồ thủy điện Sơn La.
Xã Pú Đao gồm 4 bản người Mông là Hồng Ngài, Nậm Đoong, Nậm Đắc và Hồng Tý. Bạn có thể sẽ nhầm tên bản Hồng Ngài, trung tâm xã Pú Đao với xã Hồng Ngài, Bắc Yên, Sơn La hoặc bản cùng tên ở Y Tý, Bát Xát, Lào Cai. Không chỉ có sân bay dã chiến do người Pháp xây dựng mà Hồng Ngài, Pú Đao ngày nay còn những con đường bê tông kiên cố, sạch sẽ giúp ôtô, xe máy đi lại dễ dàng hơn.
Khác với Hồng Ngài, chỉ có xe máy mới vào được Nậm Đoong. Nằm trên điểm cao nhất và đẹp nhất Pú Đao, Nậm Đoong là điểm trekking lý tưởng khi con đường vào bản đi qua những thung lũng chân mây, xung quanh bạt ngàn hoa dại và nương rãy xanh tươi. Hiện nay trong bản cũng chỉ còn vài hộ dân ở lại, toàn bộ cư dân xã đã chuyển ra phía trung tâm huyện để sinh sống.
Di tích vua Thái – Đèo Văn Long
Dinh thự Đèo Văn Long nằm ở ngã tư nơi gặp nhau của con sông Đà, sông Nậm Na và suối Nậm Lay. Trước kia thuộc phường Lê Lợi, TX Lai Châu (cũ) sau khi tách Lai Châu thành hai tỉnh Lai Châu và Điện Biên, dinh thự Đèo Văn Long thuộc xã Lê Lợi, huyện Sìn Hồ, tỉnh Lai Châu.
Dinh thự Đèo Văn Long được xây dựng tại nơi 3 con sông gặp nhau, một vị trí hiểm yếu, sau lưng là núi cao trước mặt là sông rộng, ở vị trí yết hầu đó có thể khống chế được con đường lên Phong Thổ, Sa Pa, Mường Tè và xuôi về Hòa Bình cũng như qua ngả Điện Biên sang Lào. Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, Đèo Văn Long mang vợ con chạy sang Pháp. Dinh thự của Đèo Văn Long không có người ở, lâu ngày đã bị đổ nát, trở thành phế tích.
Những gì còn sót lại cho thấy kiến trúc của khu nhà là kết hợp giữa kiến trúc nhà sàn của người Thái với kiến trúc của người Pháp. Khu nhà chính được xây hai tầng bằng gạch đỏ, sàn gỗ, xung quanh ngôi nhà chính là những khu nhà nhỏ dành cho người ở và binh lính, xung quanh là tường bao xây bằng gạch và đá dày trên 40cm, có nhiều lỗ châu mai, cao trên 3m. Trước khu nhà có sân rộng để múa xòe khi tổ chức tiệc tùng. Mái lợp ngói tách ra từ những phiến đá, người dân gọi là đá giấy, lúc mới tách đá mềm có thể dùng dao cắt được, nhưng khi gặp nắng đá trở nên cứng như sành.
Trước đây, tỉnh Lai Châu có dự kiến trùng tu dinh thự Đèo Văn Long, nhưng khi thủy điện Sơn La tích nước vào tháng 10/2010, thì toàn bộ khu dinh thự Đèo Văn Long đã ngập dưới lòng hồ.
Quảng cáo: Nếu bạn đang muốn tìm mua dụng cụ trồng rau sạch tại nhà dành cho gia đình, thử tham khảo mẫu rọ nhựa trồng rau thủy canh tại lisado.vn nhé.
5. Tắm lá thuốc – nét văn hóa độc đáo của Sìn Hồ
Không tắm lá thuốc có lẽ sẽ là điều đáng tiếc nhất nếu như bạn đặt chân đến Sìn Hồ. Đây là nét văn hóa độc đáo của con người nơi đây.
Ở thị trấn Sìn Hồ có khá nhiều cơ sở tắm lá thuốc, nhưng điểm đến thu hút đông khách nhất là cơ sở tắm lá thuốc, xoa bóp và bấm huyệt của ông Sùng A Páo, một danh y người dân tộc Mông.
Để được một thùng nước ngâm có chất lượng chủ quán phải tuân thủ các công đoạn bắt buộc: chọn người dân biết nghề thuốc lá, thông thạo địa hình lên rừng từ sáng sớm, lúc lá cây còn đọng sương càng tốt, tìm lấy đủ 8 loại cây thuốc, số lượng lá đủ đun 1 – 2 thùng nước tắm.
Khi lá về đến nhà đem băm, trộn đều cho vào chảo to, nước vừa đủ, mỗi chảo lá thuốc cho thêm 3 củ gừng đập nhỏ đun sôi từ 3 đến 4 tiếng ủ lại trên bếp lò, khi mở nắp chảo nhìn thấy nước đen sóng sánh là tốt…
Nói đến thùng ngâm lá thuốc là nói đến bản sắc văn hoá của dân tộc Mông. Chỉ có dân tộc Mông mới làm được thùng gỗ này. Thùng làm bằng gỗ pơmu, chiều cao khoảng 120cm, đáy thùng là một tấm gỗ pơmu liền, đẽo tròn rộng khoảng 60cm, mỗi thùng được ghép từ 30 đến 40 thanh gỗ. Mỗi thanh đầu nhỏ rộng chừng 10cm, đầu to rộng khoảng 15cm để khi ghép thùng bao giờ đáy thùng cũng nhỏ hơn miệng thùng. Bên ngoài thùng được giữ bằng 4 vòng đai, chẻ từ song mây tết lại hoặc bằng đai sắt. Thùng gỗ ngâm lá thuốc đảm bảo đổ nước vào không bị rò rỉ…
Khi có khách đến tắm, chủ quán chỉ việc múc nước thuốc đã đun sôi ở chảo đổ vào thùng gỗ hoà với nước đun sôi để đủ độ ấm. Du khách ngồi vào thùng để nước thuốc dâng lên tới cổ khoảng 15 đến 20 phút (ngâm lâu quá sẽ say thuốc).
6. Chợ Sìn Hồ – nét đặc sắc nơi núi rừng Lai Châu
Chợ Sìn Hồ chỉ họp vào ngày chủ nhật, được coi là sầm uất nhất vùng, có một trung tâm bán buôn, bán lẻ thực phẩm, đồ công nghệ, đồ điện dân dụng gia đình.
Trong chợ còn nhiều hàng xén bán nhiều dép xăng đan nhựa, giầy vải và kim chỉ thêu. Ở đây bán cả các loại phong lan và một cửa hàng lớn bán đồ lưu niệm cho khách du lịch. Chợ Sìn Hồ còn bày bán đủ các thứ hàng hóa thổ cẩm.
Lệ thường, chợ bắt đầu họp vào sáng thứ bảy, chủ yếu thu hút người bản địa sống xung quanh thị trấn, qua ngày chủ nhật chợ sẽ đông, nhộn nhịp hơn với dòng người từ các bản làng xa xôi đổ về. Trong đó có người Mông đỏ vùng Chăn Lưa, Làng Mô hay người Lự, Dao ở Phăng Xô Lin, người Mông hoa, Phú Lá tận xã Pu Sam Cát, cách xa thị trấn Sìn Hồ một ngày đường, thảy đều góp mặt. Tất cả tạo nên buổi chợ phiên xôn xao, tràn ngập làn sóng hoa văn thổ cẩm muôn màu.
Chợ ở nơi cuối trời Tây Bắc rất đặc sắc, người ta đến chợ không chỉ để mua hàng mà còn giao lưu văn hóa. Vào các ngày chợ phiên, phụ nữ dân tộc Dao đỏ, người Mông, người Phù Lá, người Sila, Lào, người Cống xuống chợ xúng xính trong bộ váy thổ cẩm sặc sỡ. Tiếng nói tiếng cười sôi nổi, giòn tan bên những quán thịt trâu quấn lá lốt. Những anh thanh niên và đàn ông trung niên vây chặt hàng quán dê hấp, lợn bản, cá suối, xôi nếp nương, nhất là quanh chảo thắng cố…Giữa không gian mênh mông của miền sơn cước, đâu đó lại vang lên một bài dân ca Mông dập dìu khiến ai cũng thấy say lòng!
Xem tiếp phần tiếp theo: Lai Châu – vẻ đẹp tiềm ẩn: Phần 6 – Phong Thổ, đất và người
BLOGPHUOT.INFO